Truyện kể rằng:
“Trên đất Nhật, có nàng Keiko mồ côi cha mẹ từ nhỏ và phải tự kiếm sống bằng nghề làm hoa giấy. Nàng làm việc vất vả suốt từ sáng sớm đến tối mịt, nhưng hoa bán được nhiều mà lãi chẳng đáng là bao. Làm việc mệt nhọc mà vẫn không có nhiều tiền để mua cho mình một bộ kimono. Nàng lấy làm buồn lòng.
Rồi đến một ngày, có một chú vẹt đã cho nàng biết được bí quyết làm hoa giấy thành hoa thật nhờ vào việc tiếp tế cho chúng những giọt máu của chính mình. Khi biết được nàng đã nhỏ những giọt máu lên hoa giả để biến chúng thành hoa tươi.
Hoa của Keiko trở nên đẹp một cách kỳ lạ và nàng làm không kịp bán. Keiko giàu lên nhanh chóng. Tiền đã giúp cô thay đổi thành một thiếu nữ xinh đẹp, điệu đà. Tiền đã đưa cô đến với vũ hội, gặp được người cô yêu. Người yêu của Keiko muốn rằng cô sẽ kiếm đủ tiền để mua cho cả hai một ngôi biệt thự.
Để thực hiện ước mơ này, hoa tươi cần được bán nhiều hơn. Keiko bắt đầu lao động cật lực hơn và tất nhiên máu ở đầu ngón tay cô cũng phải chích nhiều hơn. Rồi Keiko cũng mua được ngôi nhà nhưng rất nhỏ nên chẳng làm chồng nàng thỏa nguyện. Hoa tươi lại buộc phải bán nhiều hơn nữa. Nhiều mãi, nhiều mãi cho đến
một ngày cuối cùng của nàng cũng bị vắt kiệt trước cái giá quá hời của một vị khách Pháp.
Cây hoa với một bông đỏ thắm này đã biến giấc mơ sống trong biệt thự của người chồng ích kỷ thành sự thực. Nhưng nó cũng lấy đi hơi thở cuối cùng của Keiko. Còn vị khách đặc biệt yêu thích hoa tươi của Keiko thì hân hoan mang nó về nước và trìu mến gọi nó là mộc lan. Từ đó, loài người cùng lúc có thêm một huyền thoại buồn và một loài hoa quý mang tên hoa mộc lan.
Đây là loài hoa tượng trưng cho vẻ đẹp thuần khiết và sự hi sinh cao cả của người phụ nữ, một loài hoa có một câu chuyện buồn ẩn sau vẻ đẹp quý phái, thanh thuần.