Ngày xưa, ở một miền quê nghèo, có gia đình nọ sống đầm ấm và yêu thương nhau. Hàng ngày người cha vào rừng đốn củi, người mẹ ở nhà lo cơm nước, còn cô gái lo canh cửi dệt lụa.
Năm ấy trời nắng hạn, khắp nơi đồng ruộng khô cháy, mặt đất nứt nẻ, xóm làng hoang vu. Không còn gì để ăn, cô con gái cùng cha mẹ đi tha phương khắp nơi. Đói, khát đã vắt kiệt sức lực của người mẹ và bà qua đời. Vì muốn có tiền lo ma chay cho mẹ, cô gái phải bán mình làm nô lệ cho 1 gã lái buôn.
Sự tích cây xương rồng
Lão lái buôn nảy ra ý nghĩ đem cô đến một kinh thành xa lạ, nơi có chợ buôn nô lệ nổi tiếng, hắn chắc rằng sẽ bán được cô với một cái giá rất hời. Không muốn xa con gái, người cha bèn đến xin gã lái buôn:
– Xin ông hãy cho tôi đi theo với! Tôi còn sức khỏe, tôi có thể có ích cho chuyến đi!
Thấy ông cụ còn khá khỏe mạnh, gã lái buôn đồng ý ngay:
– Được, ngươi sẽ lo việc ăn uống cho bọn nô lệ và chăm sóc lũ lạc đà.
Cuộc hành trình rất dài, qua bao đường đất gập ghềnh, bao đất nước xa lạ với những tập tục mà họ chưa từng thấy bao giờ. Rồi đoàn lữ hành tiến vào sa mạc. Khí hậu nơi đây thật khắc nghiệt, ban ngày thì mặt trời rừng rực cháy cứ như muốn nấu mọi vật tan chảy ra, ban đêm thì cái lạnh khủng khiếp bao trùm như muốn đóng băng tất cả. Không chống chọi nổi với sức mạnh của thiên nhiên, người cha lâm bệnh nặng. Gã lái buôn nhẫn tâm ra lệnh để ông cụ ở lại:
– Bỏ lão lại đây đi. Lão vô ích rồi!
Cô gái vội quỳ sụp xuống van xin:
– Xin ông đừng bỏ rơi cha tôi.
Mặc cho cô gái kêu gào, gã lái buôn cho người xốc cô lên lưng lạc đà. Đoàn buôn đi xa dần, chỉ còn ông cụ kiệt sức nằm trên cát.
Một ngày trôi qua, đoàn buôn tiếp tục tiến sâu vào sa mạc. Bỗng trước mắt họ, một tòa thành cổ dần dần hiện ra sau lớp sương khói mờ ảo.
– Quái thật, ta đã qua lại sa mạc này biết bao nhiêu lần, làm gì có tòa thành này?
Gã lái buôn cẩn thận cho đoàn dừng lại đằng xa, rồi cử người lại gần xem xét. Bỗng đâu bão cát nổi lên, bụi mịt mù bao phủ khắp nơi. Quá bất ngờ, cả đoàn buôn không kịp chạy trốn và bị chôn vùi trong biển cát sa mạc mênh mông. Riêng cô gái lại không hề hấn gì. Cô thấy 1 thanh niên cao lớn khác thường đang tiến đến.
– Nàng thật là xinh đẹp. Hãy làm vợ ta và trở thành hoàng hậu của sứ sở sa mạc này!
– Thưa ngài đáng kính, ngài chắc là một vị thần đầy quyền uy đã động lòng thương, xin giải thoát tôi khỏi tay bọn buôn nô lệ. Xin hãy cho tôi được đi tìm cha, tôi không thể bỏ ông trong lúc này.
– Không được, giờ thì nàng là của ta.
Nói xong, gã lắc mình hóa thành 1 con rắn hổ mang khổng lồ.
Rắn giam cô gái vào ngục chờ ngày tấn phong làm hoàng hậu. Mòn mỏi nhớ thương cha, cô gái khóc mãi từ ngày này qua ngày khác, đến lúc nước mắt cạn khô, cô gục xuống, ngất lịm.
Kì lạ thay, những giọt nước mắt của cô len lỏi qua khe cửa nhà ngục, hóa thành 1 dòng suối nhỏ. Dòng suối lặng lẽ băng qua sa mạc, tìm đến chỗ người cha đang nằm. Nhờ dòng suối ấy mà người cha già dần dần hồi sinh. Nhưng nỗi nhớ thương con dày vò, ông lão lại ra đi tìm cô con gái của mình. Ông đi, đi mãi rồi mất hút trong sa mạc thăm thẳm.
Gục ngã vì đói khát, ông hóa thân thành cây xương rồng khẳng khiu, trân mình chịu đựng cát nóng dữ dội của sa mạc. Cây Xương Rồng cứ đứng im lìm từ bấy đến nay, như bóng dáng của người cha đang khắc khoải chờ đợi đứa con gái yêu thương trở về.
Câu chuyện Sự tích cây xương rồng