Về quê
Nghỉ hè bé lại thăm quê
Được đi lên rẫy, được về tắm sông.
Thăm bà, rồi lại thăm ông
Thả diều câu cá sướng không chi bằng.
Đêm về bé ngắm ông trăng,
Nghe ông kể chuyện chị Hằng ngày xưa.
Bà rang đậu lạc thơm chưa,
Mời ông bà, bé say sưa chuyện trò.
Nguyễn Lãm Thắng
Bức tranh quê
Quê hương đẹp mãi trong tôi,
Dòng sông bên lở bên bồi uốn quanh.
Cánh cò bay lượn chòng chành,
Đàn bò gặm cỏ đồng xanh mượt mà.
Sáo diều trong gió ngân nga,
Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương.
Bức tranh đẹp tựa thiên đường,
Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.
Sưu tầm
Quê em vùng biển
Quê em ở vùng biển
Phong cảnh đẹp vô cùng.
Nước biển xanh mênh mông
Sóng xô tràn bãi cát.
Sớm ngày vang tiếng hát
Từng đoàn thuyền ra khơi.
Chiều ngả bóng mặt trời
Thuyền về đầy ắp cá.
Quê em giàu đẹp quá!
Em tha thiết yêu quê.
Sưu tầm
Nơi tuổi thơ em
Có một dòng sông xanh,
Bắt nguồn từ sữa mẹ.
Có vầng trăng tròn thế,
Lửng lơ khóm tre làng.
Có bảy sắc cầu vồng,
Bắc qua đồi xanh biếc.
Có lời ru tha thiết,
Ngọt ngào mãi vành nôi.
Có cánh đồng xanh tươi,
Ấp yêu đàn có trắng.
Có ngày mưa tháng nắng,
Đọng trên áo mẹ cha.
Có một khúc dân ca,
Thơm lừng hương cỏ dại.
Có tuổi thơ đẹp mãi,
Là đất trời quê hương.
Nguyễn Lãm Thắng
Mùa gặt
Không đợi đến mùa thu
Cứ vào mùa gặt hái
Cả xóm làng hình như
Ai đem vàng ra trải.
Lúa vàng phủ sân phơi,
Lúa vàng ngon, vàng thúng.
Ụ rơm như quả đồi,
Khoác áo vàng rất thụng.
Rơm vàng ra tận ngõ
Rơm vàng ra khắp vườn.
Lúa vàng hanh nắng gió
Lúa vàng dọc con đường.
Mái vàng cùng con nhỏ
Ăn no dắt đi chơi.
Lên ụ rơm trượt ngã
Mẹ con phá lên cười.
Nguyễn Lãm Thắng
Bác Hồ của em
Khi em ra đời
Đã không còn Bác.
Chỉ còn tiếng hát,
Chỉ còn lời ca,
Chỉ còn câu chuyện,
Chỉ còn bài thơ,
Mà em vẫn thấy
Bác sao rất gần.
Năm điều Bác dạy,
Mãi còn vang ngân.
Phan Thị Thanh Nhàn
Ảnh bác
Nhà em treo ảnh Bác Hồ
Bên trên là một, lá cờ đỏ tươi.
Ngày ngày Bác mỉm miệng cười
Bác nhìn các cháu vui chơi trong nhà.
Ngoài sân có mấy con gà
Ngoài vườn có mấy quả na chín rồi.
Em nghe như Bác dạy lời
Cháu ơi đừng có chơi bời đâu xa.
Trồng rau, quét bếp, đuổi gà
Thấy tàu bay Mĩ nhớ ra hầm ngồi.
Bác lo bao việc trên đời
Ngày ngày Bác vẫn mỉm cười với em.
Trần Đăng Khoa
Thăm quê Bác
Cháu về quê Bác-Làng Sen
Tháng năm nắng đẹp người chen chân người.
Nơi đây lưu dấu cuộc đời
Ân tình, nhân nghĩa thuở thời ấu thơ.
Thực rồi mà ngỡ như mơ
Hàng cau toả bóng, đơn sơ căn nhà.
Giường tre, ghế gỗ, bình trà…
Hàng cây bông bụt đơm hoa đỏ hồng.
Bao ngày, bao tháng cháu mong
Được thăm quê Bác thỏa lòng nhớ nhung.
Ngày vui hội ngộ trùng phùng
Cháu con muôn nẻo về chung một nhà.
Cho dù Bác đã “đi xa”…
Song hình bóng Bác vẫn là đâu đây.
Ơn sâu, nghĩa nặng cao dày
Làng Sen quê Bác ngày ngày nở hoa.
Đoàn Xuân Miền